Nhiệt độ là một đại lượng vật lý biểu thị mức độ nóng hay lạnh của một vật thể. Ở mức vi mô, nó biểu thị cường độ chuyển động nhiệt của các phân tử bên trong vật thể. Nhiệt độ chỉ có thể được đo gián tiếp thông qua các tính chất nhất định của vật thể thay đổi theo nhiệt độ. Thang đo dùng để đo nhiệt độ được gọi là thang nhiệt độ, xác định điểm không và đơn vị cơ bản để đo nhiệt độ.
Giới hạn lý thuyết trên của nhiệt độ được gọi là nhiệt độ Planck, trong khi giới hạn lý thuyết dưới là không tuyệt đối. Cả nhiệt độ Planck và không tuyệt đối đều không thể đạt được trong thực tế, vì chúng đòi hỏi năng lượng vô hạn hoặc thay đổi năng lượng cực nhỏ.
Thang nhiệt độ được sử dụng rộng rãi nhất trên thế giới là thang Celsius (°C), thang Fahrenheit (°F), thang Kelvin (K) và Thang Nhiệt độ Thực hành Quốc tế.
Thang Kelvin và Thang Nhiệt độ Thực hành Quốc tế chủ yếu được sử dụng trong các phòng thí nghiệm khoa học, vật lý và hóa học cũng như trong lĩnh vực công nghiệp.
Thang Celsius (°C), thường được sử dụng để biểu thị nhiệt độ không khí, hiện được sử dụng ở hầu hết các quốc gia, bao gồm các nước châu Âu, châu Á, hầu hết các nước Nam Mỹ, châu Phi, Canada, Úc và New Zealand.
Thang Fahrenheit (°F) chủ yếu được sử dụng ở một số khu vực như Hoa Kỳ, Bahamas, Belize và Quần đảo Cayman.